🌨️ Truyện Ma Quỷ Dữ
Nghe. Truyện Ma. Quỷ Dữ Trong Ta. Quỷ Dữ Trong Ta Mp3 - Mời quý thính giả và các bạn nghe truyện Quỷ Dữ Trong Ta audio của tác giả Vũ Huỳnh qua giọng đọc Quàng A Tũn. Dừng sau: : : giây. Hiện tại cáp quan biển đang gặp vấn đề nên có thể bạn sẽ gặp khó khăn khi nghe truyện
Nội dung truyện Bản mặt quỷ dữ. 5/5 - (1 bình chọn) Bản mặt quỷ dữ audio - Mời quý thính giả nghe truyện ma Bản mặt quỷ dữ của tác giả Thu Huyền qua giọng đọc Nguyễn Huy. Chúc các bạn nghe truyện vui vẻ.
Truyện ma: Thầy Dương (Tập 23) Truyện ma: Nghiệp đổ nghề mổ gà (Tập 2) Top 7 loại ma đáng sợ nhất tại Việt Nam; Truyện ma: Nghiệp đổ nghề mổ gà (Tập 1) Yêu tinh, tà tinh, ma quỷ xuất hiện: Sự giúp đỡ từ đấng linh thiêng
zYwPdTq. Trung Thu Của Quỷ DữTác Giả Như QuỳnhChap 2Xem Lại Chap 1 Tại ĐâyCái tin bà Hai Huyện đã chết lâm sàng 1 ngày 1 đêm mà vẫn sống lại được hơn nữa còn rất khỏe mạnh đã truyền đi khắp làng trong làng ngoài . Có người vì tò mò còn đến hẵn nhà bà để xem . Mà cũng không trách được , hai cô con gái bà làm bác sĩ thế mà còn chưa thấy qua trường hợp này bao giờ . Nhưng khổ nổi vì lẽ đó mà năm người con cũng chưa thể rời đi ngay được vì sợ lời bàn tán của thiên hạ . Từ ngày bà Huyện tỉnh dậy thì suốt cả ngày cứ nằm trên giường quay mặt vào trong , chẳng buồn ăn uống . Hai cô con gái cũng chẳng thể chẩn ra bệnh của mẹ mình . Cả nhà đều nghĩ có lẽ do bà Huyện chết đi sống lại nên trái tính trái nết . Đã hai ngày trôi qua mà tình trạng bà vẫn y vậy không khá hơn , thế nên sau bữa cơm tối cả nhà mới ngồi lại bàn bạc với nhau . Thắng nói -Mẹ giờ cũng đã tỉnh lại . Công việc anh trên thủ đô thì nhiều mà không ai thay được . Anh thấy cô ba với cô tư là bác sĩ nên ở lại chăm sóc mẹ sẽ tiện hơn . Vừa nghe đến đó Hoài đã lên tiếng phản bác -Bác cả nói vậy sao đặng , thế công việc ở bệnh viện của tụi em bỏ cho ai ? Xuân cũng gật đầu ra vẻ hưởng ứng lời nói của Hoài . Cả ba đưa mắt nhìn Bác Hải và Thành . Thấy ánh mắt dồn về phía mình Thành lập tức thoái thác -Anh cũng thì có khác gì anh cả , cơ quan mà vắng anh mấy hôm đã rối tung rối mù . Người vợ đứng cạnh thấy Thành vẫn chưa lên tiếng thì dùng tay véo chồng một cái . Thành thương mẹ , nhưng cũng rất sợ vợ . Anh ta ậm ừ -À ...e ....em thì cũng bận . Nhưng mà cuối tuần thì có thể về thăm mẹ. Hay em thấy mình thuê người chăm sóc mẹ đi .Ý kiến Thành đưa ra vừa hay được cả gia đình ủng hộ . Thế nhưng phải thuê ai và thuê ở đâu thì cũng là một chuyện hết sức đau đầu . Còn đang suy nghĩ thì đứa cháu nhỏ mới 6 tuổi con Hoài từ trong phòng bà Huyện chạy ra hỏi -Mẹ ơi , mẹ có thấy bà đi đâu không . Con tìm bà kể chuyện . Cả nhà nghe nói thì giật mình chạy vào phòng xem nhưng chỉ thấy cái giường trống không , mọi người tìm khắp nhà cũng chẳng thấy bà Huyện đâu . Tuy là đã tỉnh lại nhưng bà vẫn còn yếu lắm . Lại không ăn uống gì nên đi phải có người dìu , hơn nữa tối thế này thì bà đi đâu cơ chứ . Càng nghĩ càng thấy lo , cả gia đình lại ra tìm khắp vườn . Bởi cổng nhà khóa chặt , thế thì bà chắc chắn còn ở đâu đó trong khuôn viên nhà . Nhưng mà tìm khắp các ngóc ngách cũng chả thấy bóng dáng bà đâu. Trong khi người lớn lo đến sốt vó thì đám trẻ con lại cứ chạy giỡn trước sân . Bất chợt đứa con gái con Út Thành đứng nhìn lên mái nhà , thấy lạ hai đứa còn lại cũng đứng nhìn theo . Chúng nó nhìn xong thì vừa vỗ tay vừa reo hò -A ....bà kìa ....bà kìa....bà giỏi quá .....hahaNghe tiếng tụi nhỏ , mấy người lớn chạy đến xem thì khiếp vía kinh hồn . Trên mái nhà , bóng một người đàn bà xỏa tóc dài đang ngồi chải tóc . Cảnh tượng ấy khiến cho ai thấy cũng nổi da gà . Sau khi vất vả mất gần hai tiếng đồng hồ để đưa được bà xuống , rồi lại tìm cách dỗ dành bà trở về phòng thì cả nhà mới dám thở phào . Lão Thắng còn khóa hẵn cửa phòng của bà lại . Thế nhưng các thành viên trong gia đình đều bắt đầu cảm thấy sợ hãi , bởi mái nhà cao như thế , sức của một bà lão thì leo lên đó thế nào ? Vậy là không ai bảo ai sáng hôm sau mọi người đều đã thu dọn sẵn hành lý để rời đi . Từ trong phòng bước ra Thành ngạc nhiên khi thấy anh chị mình đã gom sẵn hành lý . Thành nói -Mình vẫn chưa tìm được người chăm mẹ. Anh chị rời đi thế này thì mẹ làm sao Thắng vừa gãi đầu vừa cười nói -Vợ chồng chú chịu khó ở lại một hôm tìm giúp anh chị . Chú là Út lẽ ra nên ở với mẹ . Nhưng vì chú cũng có công việc nên anh chị nào có trách . Thôi ráng giúp anh chị . Tìm được người thì gọi báo anh chị một tiếng . Nói xong gia đình lão đi lại phòng mẹ lên tiếng thưa -Mẹ ơi , chúng con đi nhé . Mẹ giữ sức khỏe . Hôm nào chúng con lại về thăm . Bà Huyện vẫn nằm xoay mặt vào tường không trả lời . Không thấy mẹ phản ứng gì nên mấy người còn lại cũng chỉ chào lấy lệ rồi đều lên ô tô rời đi . Còn mỗi vợ chồng Thành và đứa con gái ở lại trong căn biệt thự to đùng cùng một bà mẹ kỳ hoặc . Điều này khiến cho vợ Thành bất an lắm , cô giục chồng đi tìm người nhanh rồi rời đi luôn trong hôm nay . Thành thấy vợ sợ nên cũng chẳng dám ý kiến gì. Cả hai vợ chồng dẫn theo con bé nhỏ đi khắp làng tìm người chăm bà Huyện . Tưởng việc gì khó chứ với cái làng bám đất làm nông này thì thiếu gì người cần công việc , để nhanh tìm được người Thành còn đưa ra một mức lương hết sức hậu hĩnh . Với số tiền ấy có khi mấy người gặt lúa phải làm cả hai mùa ấy chứ . Thế nên không còn là việc tìm người nữa mà đổi thành người tìm việc . Phải đến những sáu người đến xin làm , sau khi bàn bạc vợ chồng Thành quyết định thuê con bé Quyên con gái của ông bà Chín Cẩn ở cuối làng . Con bé này mới 15 tuổi nhưng siêng năng giỏi việc , ngặt nổi nhà nghèo quá , đến ruộng cũng chẳng có toàn đi làm thuê làm mướn cho người ta . Nhà ông bà Chín lại đông con , nên con bé Quyên rất cần công việc này . Thuê nó là hợp lý nhất bởi Thành đã đưa hẳn cho nó ba tháng lương nên vợ chồng anh dám chắc dù có sợ thế nào con bé cũng chẳng dám nghỉ việc . Chiều hôm ấy vợ chồng Thành giao việc cho con bé xong xuôi thì cũng rời đi. Quyên đứng ngoài cổng nhìn chiếc xe khuất đi thì cô mới khóa cổng lại vào nhà . Đây là lần đầu tiên Quyên đi làm thuê cho một nhà giàu như thế . Ngôi biệt thự sang trọng toàn nội thất đắt tiền , có những thứ mà từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ Quyên cũng chưa bao giờ thấy . Quyên cảm thấy mình thật may mắn khi nhận được công việc này . Bởi bà Huyện trước giờ nổi tiếng là người nhân hậu lại thương người , thế nên Quyên tin việc chăm sóc cho bà có lẽ không là gì so với mấy việc đồng áng nặng nhọc mà cô từng làm . Nhìn vào gian phòng tranh tối tranh sáng nơi bà Huyện nằm im lìm như ngủ, Quyên sợ làm phiền bà nên tự mình xuống bếp nấu cháo . Bát cháo thịt nóng hổi còn đang bốc khói nghi ngút được cô cẩn thận bê đến tận giường . Quyên lễ phép thưa -Bẩm cụ , con mang cháo cho cụ đây ạ cụ ngồi dậy ăn một ít nhé . Vẫn không thấy bà Huyện trả lời , Quyên đặt bát cháo lên bàn rồi khẽ lay người bà . Bất thình lình bà Huyện ngồi bật dậy mắt long sòng sọc nhìn Quyên khiến cô giật mình lùi lại phía sau mấy bước . Chỉ mất vài giây bà lại nằm xuống quay mặt vào trong như cũ . Quyên thấy vậy hãi lắm , cô không dám gọi thêm một lần nào nữa , đành rón rén bê bát cháo xuống đặt lại vào bếp . Tối đó là đêm đầu tiên Quyên ngủ ở một ngôi nhà lạ . Từ nhỏ Quyên vốn rất sợ ma. Lại ngủ trong căn nhà rộng thênh thang thế này cùng một bà lão kỳ dị . Thế nên cô cứ trằn trọc mãi không dám ngủ , nằm ngước lên trần nhà Quyên nhẩm tính , chỉ còn ba ngày nữa là đến Trung thu , năm nay có lẽ là năm đầu tiên gia đình cô được đón Trung thu từ chính số tiền mà công việc này mang lại . Cứ mãi suy nghĩ Quyên nào biết phía bên ngoài có một đôi mắt trắng dã đang nhìn chầm chầm cô
Trung Thu Của Quỷ DữTác Giả Như QuỳnhChap 1Hoàng hôn đang buông dần xuống chiếu ánh nắng vàng rực trên những mái ngói đã nhuốm màu rêu . Khói từ những gian bếp tỏa ra lãng đãng bay trong không khí . Bây giờ đã hơn năm giờ chiều , bà Hai Huyện đang ngồi nhai trầu trước hiên nhà nhìn đám trẻ con hối hả chạy về nhà cho kịp bữa cơm. Bà chép miệng thở dài nhớ mấy đứa con da diết . Chỉ còn hai tuần nữa là đến Trung Thu , không biết năm nay mấy đứa con có về đoàn viên cùng bà không . Nghĩ mà cay xè nơi đầu mũi , bà Huyện có tất cả năm người con , ở cái xóm này ai mà không nể phục bà cơ chứ . Chồng mất bà một thân một mình bương chải nuôi mấy đứa con khôn lớn thành tài . Thằng cả với thằng hai làm cán bộ ở thủ đô , con ba và con tư đều là Bác sĩ có phòng mạch riêng , công tác tại những bệnh viện lớn . Thằng Út thì là giám đốc một công ty bất động sản quản lý đến mấy chục nhân viên. Chúng nó bỏ tiền ra xây cho bà căn biệt thự to đùng ở giữa cái làng quê mà đa phần toàn người làm nông . Thế nên ai cũng trầm trồ thán phục bà Huyện hết sức . Họ nào có biết nỗi cô đơn của một người đàn bà đã gần 80 sống một mình lặng lẽ trong căn nhà sang trọng nhưng lạnh lẽo này . Chiều nào bà cũng ngồi đó , nhìn những người hàng xóm đi làm đồng về , nhìn lũ trẻ nô đùa với nhau cho đến khi trời tắt nắng thì bà mới trở vào nhà cơm nước rồi đóng cửa nẻo lên giường ngủ . Thường thì bà Huyện sẽ dậy rất sớm ra trước mảng sân trống tập vài bài dưỡng sinh , sau đó sẽ đi chợ hoặc ghé sang nhà mấy bà bạn trò chuyện . Bà đã gắn bó với cái làng này từ thuở còn son rỗi đến tận bây giờ , tính bà lại hiền lành dễ mến nên ai cũng quý . Thế nhưng sáng nay người ta thắc mắc sao bà Huyện không dậy sớm như mọi ngày . Cánh cổng sắt đóng im ỉm , cửa bên trong cũng chỉ khép hờ . Hàng xóm xung quanh đoán là bà ốm nên đến gọi cửa . Cơ mà gọi mãi khản cả giọng cũng chẳng thấy ai trả lời . Thế là hàng xóm lại tìm cách gọi điện báo cho mấy đứa con của bà . Nhưng nước xa đâu cứu được lửa gần , đợi chúng nó từ Thủ đô về thì có khi bà đã hóa ra ma. Nghĩ thế mấy người hàng xóm lại tìm cách phá cái khóa cổng rồi xông vào nhà. Khi cửa chính ngôi biệt thự mở ra , mọi người giật mình nhìn thấy bà Huyện nằm dưới sàn gạch , người bà đã tím tái , cứng đờ , hơi thở đã tắt . Mỗi người một tay khiêng cái xác lạnh ngắt của bà Huyện đặt lên phảng gỗ đợi mấy đứa con của bà về lo ma chay . Đến xế chiều hôm đó thì năm đứa con của bà cũng đã tề tựu đông đủ. Nhìn thấy xác mẹ mình nằm im lìm chúng nó òa lên khóc nức nở -Mẹ ơi , sao mẹ lại ra đi đột ngột thế này , chúng con biết phải làm sao đây hả mẹ ơi . Mấy người hàng xóm chứng kiến cảnh chúng nó nước mắt ngắn dài thì vừa buồn cười lại vừa nghĩ thương cho bà Huyện . Con cháu thì đầy cả ra đấy thế mà có đứa nào chăm mẹ đâu . Chúng nó chỉ bỏ tiền ra chu cấp cho bà , ngay cả về thăm bà cũng hiếm hoi đừng nói gì đến bỏ công phụng dưỡng . Chẳng phải việc bà mất chúng nó nên vui mừng vì chẳng còn gánh nặng nữa hay sao ? Chỉ tội cho thân bà Huyện cả một đời vì con thế mà khi chết đi lại âm thầm lặng lẽ , cô độc một mình . Khóc lóc xong xuôi cả đám chúng nó lại kéo nhau lên nhà trên ngồi bàn bạc về việc tổ chức tang lễ cho mẹ . Người anh Cả tên Thắng lên tiếng trước -Mẹ mất thì cũng đã mất rồi , anh em mình phải làm ma chay sao cho nở mặt nở mày mẹ nơi chín suối . Anh là anh lớn trong gia đình thì anh tính thế này . Anh sẽ bỏ tiền ra làm ma chay cho mẹ. Xong xuôi sẽ tổng kết lại chia đều ra mỗi người góp bao nhiêu nhé. Bốn người còn lại gật đầu tán thành , người con gái tên Xuân là con thứ ba lại hỏi -Thế sau đám tang ai sẽ thờ cúng mẹ . Còn cả cái nhà này nữa . Tính làm sao?Thắng nghe Xuân hỏi thì trầm ngâm một lúc rồi gắt nhẹ -Mẹ mất thì gửi vào chùa cho nghe kinh kệ , chứ ở nhà biết đâu mà thờ với cúng . Còn cái nhà này anh tính cả rồi . Anh sẽ giao cho chú Út tìm người bán bán rồi chia tiền đều ra. Mọi người thấy sao ? Sau khi thấy bốn người còn lại không ai có ý kiến gì thì Thắng lại nói tiếp -Trước mắt bây giờ là lo chu toàn ma chay cho mẹ , không thiên hạ họ kêu rêu thì có mà mạc kiếp đấy . Cô ba với cô tư cả hai cô lo việc tắm rửa thay đồ cho mẹ . Vợ chồng chú ba thì lo mâm cỗ hộ anh . Còn vợ chồng anh và vợ chồng Út Thanh thì lo mấy việc còn lại . Cả đám vừa định giải tán thì đứa con gái thứ Tư tên Hoài lên tiếng hỏi -Thế nhà mình định bao giờ làm lễ nhâ quan và di quan cho mẹ . Có cần đi xem thầy không anh Thắng đưa tay sờ cái đầu hói một nửa của mình rồi nhỏ giọng đáp -Mẹ mất từ sáng giờ rồi nên việc nhập quan phải làm sớm , chứ đi xem thầy biết đến bao giờ .Còn việc di quan thì cũng tranh thủ ngày mai luôn vì anh nghĩ cô chú cũng còn nhiều việc cơ quan phải giải quyết . Lời anh cả nói đều được bốn người còn lại tán thành . Mọi người bắt tay vào công việc đã được phân công . Xuân và Hoài xoắn tay áo rồi đeo găng cao su tắm cho cái xác gầy nhom của bà Huyện. Xong xuôi cả hai mặc cho bà bộ áo dài gấm màu đen , rồi đặt bà nằm ngay ngắn trên chiếc phảng gỗ giữa nhà . Cỗ quan tài bằng loại gỗ vàng tâm chạm trỗ tinh xảo lên đến vài chục triệu cũng đã được mang đến . Cả đám con cháu quỳ trước linh cửu bà Huyện nghe sư Thầy đọc kinh . Không khí đang nhuốm màu thê lương và trầm mặc thì Hoàng đứa cháu nội con ông Thắng níu lấy tay áo của Út Thành lắp bắp nói -Chú Út ơi ...bà ...bà nội vừa cử động ngón tay . Út Thành nghe thằng Hoàng nói thì cũng căng mắt ra nhìn chầm chầm vào ngón tay của mẹ , chính anh ta cũng bị giật mình vì nhìn thấy ngón tay mẹ mình giật giật lại . Út Thành đứng dậy trước sự ngơ ngác của mọi người , anh ta từ từ tiến lại thi hài mẹ để nhìn kỹ hơn , thằng Hoàng cũng nhổm dậy nhưng bị lão Thắng ghì xuống . Khi lại gần thì Thành không thấy sự lạ lúc nảy nữa , anh ta nghĩ mình nhìn gà hóa cuốc nên quay lưng định trở về chỗ quỳ tiếp . Thế nhưng mà khi vừa xoay người đi thì từ phía sau lưng vang lên tiếng ho khù khụ khiến Thành , sư thầy và cả mấy người đang quỳ đều hốt hoảng. Tất cả đều bật dậy lui về sau lưng sư thầy quan sát . Trên phảng , bà Huyện ho lên từng cơn sặc sụa rồi bất thình lình bà mở trừng mắt khiến mấy người yếu vía có mặt trong nhà phải hét lên . Bà Huyện chống tay từ từ ngồi dậy , bà chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh rồi nói -Sao nhà mình đông đủ thế . Mẹ mệt quá nên ngủ quên mất . Các con đứng đấy làm gì đỡ mẹ dậy rồi nấu cái gì cho mẹ ăn với . Mẹ đói lắm . Nghe bà Huyện nói mấy người con vẫn bán tín bán nghi không dám lại gần . Nhìn thấy các con đứng đó mãi bà lại giục -Này Hoài với Xuân mau ...mau lại đỡ mẹ . Chúng mày cứ đứng ngây ra đấy làm gì thế ? Nghe mẹ gọi đúng tên mình cả hai cô con gái mới chắc mẩm là bà Huyện đã hồi sinh bèn chạy lại dìu mẹ . Mọi người trong nhà sợ bà lo lắng nên cũng nhanh chóng giải tán đám tang , cỗ quan tài thì đem cất tạm vào gara rồi sau tính tiếp .
truyện ma quỷ dữ