🌧️ Cưới Chui Tổng Giám Đốc

CƯỚI CHUI, TỔNG GIÁM ĐỐC XIN BÌNH TĨNH. Tác giả: Ngu Thiên Tầm. Convert: Ngocquynh520. Edit: SCR0811 +dohuyenrua (Captain Cat) Độ dài: 107 chương + Kết cục. Lịch post cố định: 1 tuần 3 chương, đăng vào các ngày 2, 4, 6. Truyện edit mừng sinh nhật diễn đàn lần thứ 14 (25-6-2017). P/S: Truyện này mình chưa đọc, định sẽ làm tới đâu đọc tới đó, vậy nên Cưới chui, tổng giám đốc xin bình tĩnh - Ngu Thiên Tầm - DROP CƠN MƯA SẮP TẠNH - Lưu Tâm Nguyệt - DROP Cuộc sống đại học của tôi - STEIN - DROP Cung khuyết - Trịnh Lương Tiêu - DROP Chỉ cưng chiều thái tử phi xấu xí - Băng Du Nhi-DROP Chí tôn khuynh thành - Vi Vũ Phỉ Phỉ - DROP Trần Hùng Huy là doanh nhân, Chủ tịch HĐQT ngân hàng Thương mại CP Á Châu (ACB). Anh là vị chủ tịch ngân hàng trẻ nhất tại Việt Nam, nắm giữ chức vụ này khi mới 34 tuổi. Trần Hùng Huy còn được biết đến là chủ tịch ngân hàng đầu tiên "kế nghiệp" cha của mình. Bên cạnh khối tài sản khổng lồ, anh còn được có khả năng kinh doanh đáng nể. Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh Ngu Thiên Tầm 130 chương Cô Nàng Giả Nai Của Tổng Giám Đốc Sói Ni Nam Đê Ngữ 168 chương Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con Minh Châu Hoàn 820 chương Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi! Mộc Dung (Táo Xanh) 95 chương Ngọt Thê Động Lòng Người, Bá Đạo Tổng Giám Đốc Hảo Tình Thâm Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh chương 108.0 "Trình tổng, chúng ta liền từ biệt như vậy đi, ta nghĩ, sau này chúng ta cũng không nên gặp lại, hôm nay chỉ là một bản nhạc đệm ngoài ý muốn, anh không muốn nhìn thấy tôi, tôi hiểu, ngược lại, tôi cũng sợ nhìn Để thực hiện chiến lược chuyển đổi số thành công, đầu tiên DN phải thành lập Ban chuyển đổi số với sự tham gia của Chủ tịch HĐQT hoặc Tổng giám đốc. Kế tiếp, DN cần phải xác định chiến lược kinh doanh trong 2-3 năm sau với mô hình chi tiết rõ ràng như tập trung Mới đây, Quỳnh Nga bất ngờ tiết lộ chuyện tình cảm cá nhân, cũng như mối quan hệ hiện tại với chồng cũ Doãn Tuấn sau nhiều năm đường ai nấy đi. Quỳnh Nga - Doãn Tuấn thuở mặn nồng. Trên Saostar, Quỳnh Nga cho biết khi hôn nhân đổ vỡ, có một thời gian cô cảm thấy Giới thiệu truyện Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh - Tác giả: Ngu Thiên Tầm. Truyện được đăng bên trên Truyện 88. Nghiêm cấm xào luộc đăng lại Edit: SCR0811Độ dài: Có bao giờ bạn nghĩ rằng chỉ với một nụ hôn đơn thuần, bạn cũng có thể hiểu rõ hơn về nửa kia của mình chưa? Có 8 điều về người ấy mà bạn dễ dàng nhận biết được thông qua một nụ hôn đấy, Nụ hôn là sự gắn kết đẹp đẽ nhất trong tình yêu, về cả thể xác lẫn linh hồn GCkscc1. Tác giảNgu Thiên Tầm Thể loạiNgôn Tình NguồnDĐ Lê Quý Đôn Trạng tháiFull Edit SCR0811 Độ dài 107 chương Kết cục Giới thiệu ngắn gọn Một âm mưu, một lần giúp đỡ, bọn họ trở thành vợ chồng, lại bị giới nghệ sĩ cho rằng anh là kim chủ của cô. Đoạn trích Lúc đó, cô đã trở thành nữ diễn viên mới có ảnh hưởng nhất của làng giải trí. "Nghe nói em muốn quay phim?" Người đàn ông chôn đầu vào cổ cô, trầm giọng nói. "Đúng." "Nghe nói, có diễn *, còn diễn đến cả... kết cục?" Người đàn ông trầm giọng hỏi lần nữa. "Vâng, đúng vậy." Cô gái bắt đầu run lên. "Bà xã à, đức hạnh của em đâu rồi? Ranh giới cuối cùng của em ở đâu hả?" "Trình Tự Cẩm, anh đủ rồi đó, đức hạnh và ranh giới cuối cùng của anh ở đâu thì của em cũng ở đó đó." "Bà xã, tụi nó vỡ hết trong cái miệng nhỏ phía dưới của em rồi." "..." * Khi sự thật từng chút, từng chút một được phơi bày, nhìn lại những tháng ngày ấm áp đã qua, ai mới thật sự là vị thần trong trái tim u tối của người kia. “Trình Tự Cẩm, hôm nay em mới biết, thì ra anh hận một người mà cũng có thể đối xử với cô ta tốt đến vậy.” Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của anh, rốt cuộc cô cũng chết tâm “Anh chính là thuốc độc.” Tại buổi lễ đón tiếp ký giả, trên màn hình lớn xuất hiện một bản ly hôn và một video clip xin rút lui. "Ông xã, vở kịch tình ái này, em diễn không được, em nhận thua, nhưng em biết anh cũng chả pTruyện này do Muối cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon Cảnh cuối cùng là tất cả tâm kế của Lâm Mỹ đều bị phơi bày, còn Lam Linh Hi thì xóa bỏ hiềm khích lúc trước với A Niên, gương vỡ lại lành, hai người cùng đi vào nhà giam thăm Lâm Mỹ tóc ngắn mà tiều tụy trong ngục. "A Niên, Linh Hi, tôi không hề hối hận vì đã làm những chuyện thiên lý không dung kia, bởi vì tôi chỉ nỗ lực vì những gì tôi muốn. Dù nó có làm tổn thương rất nhiều người, tôi vẫn không hối hận, nếu nói đến hối hận,tôi chỉ hối hận buổi trưa ngày hạ của sáu năm trước, đã gặp các người, dẫn đến sai lầm vạn năm.""Mỹ nhi..." Lam Linh Hi tựa vào ngực A Niên, hai mắt rưng rưng nhìn Lâm Mỹ trong ngục, không nói gì thêm. Lâm Mỹ chỉ cười mỉa một tiếng, nhìn về phía A Niên, nói với giọng khàn khàn "A Niên, sự xuất hiện của tôi xem như là sự trừng phạt dành cho anh, trừng phạt vì lúc đầu anh đã có mưu đồ bất chính với Linh Hi, yêu cô ấy, gặp tôi, chính là sự trừng phạt dành cho anh, sau này, các người đừng quay lại đây nữa, tôi sẽ không chúc phúc cho các người đâu."Nói xong, Lâm Mỹ liền đứng lên xoay người, trong chớp mắt khi xoay người ấy, một dòng nước mắt xuôi dòng chảy xuống, trong mắt chất chứa sự hối hận vô biên, cô mang theo niềm hối hận vô tận ấy bước vào cánh cửa ngục giam. Còn Lam Linh Hi và A Niên lại nhìn nhau thật sâu, ôm chặt lấy nhau. "Linh Hi, đời này anh quyết không phụ em.""A Niên, kiếp này tình yêu của em sẽ không bao giờ thay đổi.""Cut, đóng máy.""Oa, đóng máy rồi, đóng máy rồi..."Trong nháy mắt, theo tiếng "đóng máy" của đạo diễn, tiếng hoan hô vang lên không ngừng, một bộ phim có lẽ chỉ cần ba mươi ngày là có thể chiếu xong, nhưng lại thành quả cực khổ suốt mây tháng của các cô. Theo tiếng vỗ tay hoan hô ấy, Tô Nhan gỡ còng tay và tóc giả xuống, trên mặt đầy vẻ vui thích. Thế nhưng niềm hạnh phúc ngắn ngủi ấy lại nhanh chóng bị câu nói của đạo diễn dập tắt."Chờ một chút, mọi người đừng đi, tổng giám đốc Trình muốn mời mọi người ăn cơm."Nụ cười của Tô Nhan cứng lại, nhưng cô biết, cơ hội gặp mặt sau này sẽ ngày càng nhiều, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt tiếp nhận, tránh né không thể giải quyết được chuyện gì. Vừa nghĩ vừa lặng lẽ đi về phía phòng hóa trang. Trong nhà hàng, trên bàn ăn tổng cộng chưa tới mười người, đạo diễn, phó đạo diễn, nhà sản xuất, biên kịch cộng thêm mấy diễn viên. Dĩ nhiên, thân là nữ chính số Bạch Khuynh, Tô Nhan ắt không thể thiếu, nhưng cô hoàn toàn biến mình thành một người câm, chỉ yên lặng ngồi gắp thức ăn, giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất. Thế nhưng, có người lại nhất quyết không chịu buông tha cho cô. "Tôi nhớ là, nữ chính số 2 hình như không phải vị tiểu thư đối diện kia, đạo diễn, có chuyện gì thế?" Trình Tự Cẩm đột nhiên mở miệng. Động tác gắp thức ăn trong tay Tô Nhan lập tức cứng đờ, cuối cùng chậm rãi để xuống, ngước mắt nhìn đạo diễn giải thích. "Tổng giám đốc Trình, là thế này, vai này trước kia là của Cố Nhược Phán, nhưng cô ấy đột nhiên nói không diễn là không diễn, người được chọn làm nữ chính số 2 lúc đầu cũng đã kín lịch, cho nên tôi để Tô Nhan đến thử, mặc dù Tô Nhan không phải diễn viên chuyên nghiệp, nhưng kỹ năng diễn xuất của cô ấy tuyệt đối không thua kém gì so với diễn viên chuyên nghiệp."Đạo diễn lựa lời để bảo vệ Tô Nhan, điều này khiến các vị ngồi đây không khỏi nghĩ nhiều, chẳng lẽ hai người thật sự có quan hệ mờ ám với nhau?Cho nên, ngay cả mắt nhìn Tô Nhan cũng lộ ra vài phần nghi ngờ. Những ánh mắt đó khiến cho thân thể Tô Nhan cứng đờ, nhìn về phía Trình Tự Cẩm, thấy anh ta nhìn mình bằng ánh mắt đầy hờ hững, giống như không hề biết cô, hôm nay mới chỉ là lần đầu gặp mặt. Giả bộ...Nhịn không được, liếc mắt. "Là sao? Tất cả tiền đầu tư cho bộ phim này đều do tập đoàn Chính Hằng chi trả, các người đổi diễn viên sao lại không thông báo?" Đột nhiên, Trình Tự Cẩm dằn mạnh ly rượu xuống bàn, vang lên tiếng loảng xoảng, không lớn không nhỏ, lại khiến cho mấy người ở đây lạnh cả sống lưng. Ngay cả đạo diễn cũng cứng lại, nhìn người đàn ông chỉ cần dậm chân một cái cũng khiến cho cả thành phố X này run chuyển, bỗng cảm thấy mê mang tột độ. Bốn năm trước..."Phu nhân, đây là giấy hôn thú của cô và tổng giám đốc Trình, xin cô cất kỹ."Tô Nhan nhìn tờ giấy đỏ chót trên tay, kinh ngạc đến mức không nói được, chỉ nhìn Hàn Lỗi."Anh, chuyện, chuyện này, ở đâu ra? Tôi, tôi đâu có... với anh ta...""Là như vầy, phu nhân, xin hỏi có phải cô đã đồng ý sẽ kết hôn với tổng giám đốc Trình không?""Đúng, hình như là như thế...""Vậy là được rồi, cô đã đồng ý, vậy xin cầm giấy hôn thú, đừng có vứt nó, tôi còn có việc phải đi trước.""Này, anh..."Tô Nhan dựa vào vách tường, lắc đầu, thở dài một cái, đến bây giờ cô vẫn còn rối rắm, giấy hôn thú này sao có thể là thật chứ? Nhưng cô lại không thể không tin đây là sự vì bọn họ đã kết hôn, đã là vợ chồng hợp bọn họ chỉ mới gặp mặt có một lần, cô cũng chưa đến cục dân chính với anh ta, sao lại có giấy đăng ký?Ngày đó, ở trên xe..."Tô Nhan, kết hôn với tôi, tôi có thể cho em cô sang Pháp du học."Chỉ một câu nói, đã khiến tim cô đập liên hồi, từ nhỏ em cô đã không được học trường nó muốn, nhưng mộng đẹp của em trai luôn là nhà thiết kế xe nên, cô dao động, vì mộng đẹp của em, cô bị ma xui quỷ khiến mà đồng ý, nhưng vừa xuống xe cô đã hối hận, nhưng cô còn chưa có cơ hội để đổi ý thì trợ lý của anh ta đã giao giấy hôn thú cho cô em trai cũng được đi Pháp như ý nguyện, học trường nó muốn học nhất, nghe nói có người giúp đỡ, nhưng cô biết, anh ta đang thực hiện lời hứa của mà, sao lại là cô? Muốn kết hôn với cô vậy sao suốt bốn năm trời lại chưa từng xuất hiện trước mặt cô?Là vì cái gì?Giờ phút này, Tô Nhan nghĩ mãi nhưng vẫn không ra, mãi đến rất lâu sau đó, cô mới biết được nguyên nhân...Lấy điện thoại ra xem giờ, đã được ba mươi phút, nửa giờ, chắc anh ta đã đi ta là người bận rộn thế mà, cô nghĩ nghĩ rồi cất di động đi, bước ra khỏi nhà vệ sinh, nhưng vừa ra khỏi cửa cô đã lui về phía sau mấy bước, mở to hai mắt nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện trên hành mặt giống như gặp quỷ, ai có thể nói cho cô biết, sao anh ta lại ở đây, hơn nữa, còn có vẻ như đang đợi người?Đợi người?Cả cái nhà vệ sinh chỉ có một mình cô, không phải là đợi cô đó chứ?Suy nghĩ này khiến cô lạnh người, rợn cả tóc cô xoay người trở lại phòng vệ sinh, vậy có lộ liễu quá không?Suy nghĩ một chút, Tô Nhan cắn răng, nhắm mắt đi tới, đi đến trước mặt anh ta thì dậm chân, khẽ gật đầu một cái rồi nói."Chào tổng giám đốc Trình." Tô Nhan nói xong định sẽ lướt qua người anh ta, rời khỏi mảnh đất thị phi nhiên, cô lại nghe anh ta nói..."Hai mươi tám phút lẻ ba mươi giây, tôi cho là ba mươi phút sau em mới đi ra."Dọa người...Quá đỗi kinh hoàng...Tô Nhan kinh sợ ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng trước mặt, Trình Tự Cẩm, nửa kia trên danh nghĩa của cô, gọi tắt là phút này, Trình Tự Cẩm đang nhìn cô bằng vẻ mặt cười như không cười, nhưng ánh mắ lại thâm trầm không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc nào, chứ đừng nói là dù có cười thì cũng là cười nhạo hoặc cười lạnh mà Nhan an ủi nhịp tim đang hỗn loạn, nuốt một ngụm nước bọt rồi nhìn anh ta, cười nói "Tổng giảm đốc Trình, sao anh lại ở đây?" Đúng vậy đó, sao anh lại ở đây?Không phải đang ở bên cạnh Bạch Khuynh sao? Sao lại chạy đến trước nhà về sinh chờ cô ba mươi phút, không, là hai mươi tám phút lẻ ba mươi giây...Trong lúc cô đang thất thần thì cảm nhận được một hơi thở đang vờn quanh, khiến cô bừng tỉnh ngay lập tức, đưa mắt nhìn, không biết từ lúc nào anh ta đã đứng trước mặt nữa, khuôn mặt còn đang tiến sát đến mặt cô, khoảng cách ngày càng ngắn lại..."Anh..." Tô Nhan kinh hãi trợn to mắt, lập tức lùi về phía sau theo bản năng...

cưới chui tổng giám đốc