⚡ Hoan Ái Mê Loạn
Nhà sư say mê làm thiện nguyện, chăm lo sức khỏe nhân dân. Nhịp cầu Nhân ái - 05/10/2022 12:14. SKĐS - Trong nhiều năm qua, Tổ đình Linh Ứng - chùa Thị Cấm (quận Nam Từ Liêm, Hà Nội) luôn được biết đến với công tác thiện nguyện, giúp đỡ người dân địa phương và những
Khi sự hoan ái lên ngôi trong nghệ thuật một lần nữa bằng một kiểu mê tín khác trong tác phẩm mơ mộng Sappho Và Erinna Trong Vườn Ở Mytilene của họa sĩ
Tần Thủy Hoàng luôn được miêu tả như một vị Hoàng đế tàn bạo, người bị ám ảnh bởi các vụ ám sát. Sau này, ông bị các nhà sử học Khổng giáo lên án việc ông cho đốt sách và chôn sống Nho sĩ. Họ cuối cùng đã biên soạn danh sách "Mười tội ác của Tần" để miêu tả sự bạo ngược của Tần Thủy Hoàng.
Tác Giả: Hoàng Loan "Ái Nghi đây là trường học tôi là thầy giáo của em." Vâng đó là bà cô mê trai nhất trường cô cô giáo Hà dạy Văn lớp cô ạ.. cô bực mình nhưng vẫn kìm nén để xem bà ta làm gì chồng cô.
Ái vật có thể chia làm nhiều loại, cả nam và nữ đều có thể mắc phải tuy nhiên nam chiếm nhiều hơn. Thay vì đam mê quan hệ tình dục với người khác phái, hoặc cùng phái (trường hợp người đồng tính luyến ái) thì họ lại si mê những vật khiến họ có cảm giác kích thích chẳng hạn như: giày, vớ, găng tay và hay gặp là quần lót .
Để khiến cho chị vợ điên tiết tôi đã gửi những tấm ảnh nóng ân ái trên giường cho vợ anh. Thậm chí để kế hoạch thêm thú vị tôi còn dùng nick ảo đăng tin lên diễn đàn, nhóm tâm sự trên facebook. Biết rõ là dân tình sẽ chửi rủa tôi và anh là hai con người khốn
Đường Hoàng Đình Ái, Phường Hòa Xuân, Quận Cẩm Lệ, Đà Nẵng Bán nhà phố Hòa Xuân cực rẻ cho vợ chồng mới cưới Giá tốt nhất khu vực Gần chợ Hôm nay Chúng tôi cần bán nhà mặt tiền đường Hoàng Đình Ái, Phường Hòa Xuân, Quận Cẩm Lệ, Đà Nẵng - Diện tích đất 100m2 (Ngang 5m, dài 20m). - Diện tích sử dụng 186m2. - Hướng Tây, mặt tiền đường 7m5 lề 4m.
Ái khanh! Ái khanh! Lời nghẹn ngùng. Hồ xang hồ xang xự hồ xang. Chiêu Quân nàng ơi lệ dâng hàng. Lã chã trời Phiên mưa tuyết xuống. Chiêu Quân sang Hồ, xừ hồ xang. Tả n Đà có bài văn tế. Nguyễn Thiện Kế dịch ra Nôm. Cô ơi, cô đẹp nhất đời. Mà cô mện h bạc, thợ trời
Phù Hoàng hậu có nhan sắc, mê hoặc được Hoàng đế nhưng lại chẳng biết thương con dân. Bà luôn nghĩ ra đủ mọi cách thức để hưởng thụ cuộc sống của người phụ nữ đứng đầu thiên hạ, chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì. Hoàng đế lại sủng ái vợ vô điều kiện.
WnL1IDO. Đêm hoa chúc thật dài, vì thế lấy giờ tí làm mốc, bắt đầu ngày đầu tiên tân hôn, để nghênh đón thời gian quấn quýt dây dưa. Lam Vong Cơ lúc đó vẫn còn say. Một ngụm rượu hợp cẩn, bốn mắt giao nhau, ngoắc tay nhau cùng uống cạn ly rượu, Lam Vong Cơ ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại, vẫn là ngủ trước say sau như lần trước, say rồi một mực giày vò cái người tự gây ra. Đôi chân có đường nét tuyệt đẹp mịn màng của Nguỵ Vô Tiện hơi run rẩy, quấn chặt lấy Lam Vong Cơ, nghe tiếng thân thể va đập, không thở nổi. Chịu không nổi phải nức nở vài tiếng, chợt bị đâm vào hơi mạnh một chút, nước mắt tuôn ra như suối, hạ thân lại càng siết chặt hơn, không cần nói là nuốt vào càng lúc càng sâu hơn. Đôi tay bị trói ôm lấy khuôn mặt Lam Vong Cơ, hôn hết cái nọ đến cái kia, muốn lấy lòng cầu xin tha thứ, nhưng giọng nói lại tràn đầy ham muốn khó nhịn, ngoan ngoãn gọi phu quân. Rất là mãnh liệt, cũng không biết là do ý của Càn Nguyên, hay do phản ứng tự nhiên của thân thể Khôn Trạch, mùi hương ngọt ngào quyến rũ, nhiệt độ cơ thể Nguỵ Vô Tiện tăng cao, mọi ý thức đều mơ hồ cháy sạch, cả người đều mẫn cảm đến cực điểm, gương mặt ửng hồng mướt mồ hôi, không ngừng rên rỉ trầm bổng. Hắn vì động tình mà nghênh đón Lam Vong Cơ, nghênh đón Càn Nguyên tương ứng của chính mình. Giống như kỳ mưa móc nhưng lại không phải là kỳ mưa móc, chỉ là bị đòi hỏi điên cuồng, bản năng Khôn Trạch vẫn sẽ hoàn toàn hiến dâng cho Càn Nguyên. Cũng có thể không liên quan đến bản tính Khôn Trạch, là do hắn yêu Lam Vong Cơ, không cần tới bản năng. Lam Vong Cơ say, không thể tự nhận ra bộ dạng của chính mình, ánh mắt trầm lắng trong suốt không hề có chút nào mơ hồ, sắc mặt trắng nõn không ửng hồng, quần áo đoan chính, nếu không nhìn xuống hạ thân thì không thể biết đang làm chuyện gì – chính là đang hết sức bắt nạt Khôn Trạch dưới thân mình, bắt nạt đạo lữ non tơ vừa mới kết nghĩa vợ chồng dưới thân mình. Nguỵ Vô Tiện ý loạn tình mê, suốt một thời gian dài ý thức cứ lúc chìm lúc nổi, hết sức rên rỉ, không ngừng khao khát, như trong kỳ mưa móc cuối cùng cách đây không lâu, gọi tên Lam Vong Cơ, vặn vẹo vòng eo chào đón sự thâm nhập, sảng khoái đến phát run, vừa tỉnh táo một chút lại gắn bó triền miên đến tóc tai tản mát hết ra, nói hươu nói vượn, không biết hậu quả, cho đến khi bị đâm thật mạnh đến mức mở cung khang khẩu, kêu to một tiếng mà nức nở thật lâu. Khi Lam Vong Cơ tỉnh táo lại thấy Nguỵ Vô Tiện khoé mắt ngấn lệ, nước mắt chảy ướt gối, hỉ phục dường như đã hoàn toàn mở ra hết trên chăn đệm tân hôn. Khắp thân hình trần trụi trắng nõn là các dấu vết hoan ái, ướt đẫm mồ hôi, nằm trong vòng tay y là cơ thể mềm nhũn ướt át, thân hình này thoạt nhìn mềm mại vô cùng, lại ửng hồng lên. Mặt Nguỵ Vô Tiện hơi nghiêng sang một bên, ánh mắt trống rỗng, sau cơn cao trào kịch liệt thì đồng tử hơi giãn to, môi hé ra, nước bọt không kịp nuốt tràn ra khoé miệng.
Tô Dịch Thừa buông việc giữ cô ra, hai tay theo bản năng thân thể nhẹ nhàng ôm cô, sau đó theo sống lưng đi xuống, từ từ tìm tòi vào trong vạt áo cô, tay chạm vào da thịt cô, cảm giác mịn màng kia khiến anh than nhẹ, anh nghĩ nếu anh có đủ lý trí mà nói thì hiện tại anh nên dừng lại, anh biết nhất định cô còn chưa chuẩn bị mà Tô Dịch Thừa hiển nhiên còn thiếu lý trí, anh lưu luyến ở da thịt của cô, không muốn buông tay, thậm chí phía dưới nhanh chóng nổi lên phản ứng. Anh không phải là một người ham dục, thậm chí tự nhận là tự chủ rất tốt. Ở vị trí này, anh đã gặp rất nhiều hạng người, gần như từng quen biết tất cả, như là tính đặc thù của xã giao, mặc dù không thích nhưng vẫn phải đi không ít, chưa từng cự Nhiên chỉ cảm thấy một hồi choáng váng, sau đó bên tay như có gió thổi qua, nhưng cô nhớ rõ đang ở trong phòng sao lại có gió?Ý thức được điều này, An Nhiên bất thình lình mở mắt ra, thì ra không biết từ lúc nào, cô đã bị ôm lên trên giường, lúc này Tô Dịch Thừa đang chăm chú và dịu dàng nhìn cô, chẳng qua là ánh mắt của anh hơi kỳ lạ, như là có ngọn lửa đang bùng cháy, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, sau đó vào lúc An Nhiên còn chưa lấy lại tinh thần đột nhiên cúi đầu phủ lên môi cô, lần này còn nhiệt tình hơn vừa rồi, anh hôn rất vội vàng, không dịu dàng như trước, giống như muốn cấp tốc tìm tòi, tay cũng nhanh chóng tìm tòi vào áo lót của cô, đặt lên gò núi của cô, cảm giác khác thường này An Nhiên chưa từng trải qua, đột nhiên ngẩng ra, cả người giật mình một cái, cũng không biết lấy sức lực ở đâu ra mà mạnh mẽ đẩy ra Tô Dịch Thừa. Dưới chân mất thăng bằng, Tô Dịch Thừa thẳng tắp ngã xuống mặt Nhiên cuống quýt ngồi dậy, hơi hoảng sợ nắm chặt quần áo mình, đôi mắt mở to, nhìn chằm chằm anh, hít thở, cũng không biết là vì hồi hộp hay sợ hãi mà mạnh mẽ thở cú ngã đau này khiến Tô Dịch Thừa thanh tỉnh, tia tình dục trong mắt từ từ tan đi, lý trí một lần nữa trở về, ngay cả chính mình cũng thấy có chút khó tin, bật cười lắc đầu, đã nhiều năm qua chưa từng xúc động như vậy Nhiên nhìn anh, trong lòng có chút áy náy nhưng không hối hận. Áy náy là vì dù sao anh cũng là chồng cô, hoan ái cũng là bình thường, nhưng mà tình huống của bọn họ có chút đặc biệt, thoáng chốc cô còn chưa chuẩn bị đầy đủ tâm lý.“Thật xin lỗi.” Để lại câu xin lỗi, An Nhiên đứng dậy chuẩn bị bỏ đi. Vừa rồi suýt nữa thì nổ súng, nếu còn không đi thì quá lúng túng Dịch Thừa đứng dậy, kéo lấy tay cô vào lúc cô đi qua anh, nắm thật chặt, hỏi “đi đâu?”“Tôi… tôi đi về trước.” An Nhiên không quay đầu lại, có chút lúng túng nói. Hôm nay vốn định tìm anh nói chuyện về cuộc sống sau này một chút, mà không nghĩ tới mọi chuyện lại biến thành như Dịch Thừa khẽ thở dài, trong nháy mắt ôm lấy An Nhiên từ phía sau, An Nhiên đột nhiên cứng đờ, vùng vẫy muốn trốn khỏi cái ôm của anh.“Đừng động.” Tô Dịch Thừa ôm cô chặt hơn, thật thể hai người kề sát nhau, thậm chí An Nhiên có thể cảm giác được phần hông cứng rắn kia, làm cô sợ đến nỗi thoáng chốc dừng lại tất cả các động tác, ngay cả hô hấp cũng quên dịch Thừa sít sao ôm cô, để đầu vào bả vai cô,chịu đựng có phần đau đớn, kề sát vào tai cô, nói “Dọa đến em rồi?”An Nhiên không dám thở mạnh, không nói gì, lắc đầu, lại gật đầu, cô thực sự bị dọa, bây giờ, cô hoàn toàn không biết làm sao Dịch Thừa buồn cười, ôm cô như vậy một lúc lâu, mới nói bên tai cô “thật xin lỗi, đã dọa em rồi.”An Nhiên cũng không nói gì, thân thể vẫn hơi cứng ngắc để mặc anh Dịch Thừa thở dài, thả cô ra, vỗ vào thân thể cứng ngắc của cô, nhìn cô, gọi “An Nhiên?”Lúc này An Nhiên như mới lấy lại tinh thần, tránh khỏi ánh mắt anh, vội nói “tôi, tôi vẫn là về trước.” nói xong đã muốn đi.“Ở lại.” Tô Dịch Thừa cũng không buông tay.“Tôi…” An Nhiên nhìn anh, trong lòng hơi luống cuống, hốc mắt phiếm hồng “Tô Dịch Thừa, tôi, tôi, tôi còn chưa chuẩn bị tốt.”Đáy lòng Tô Dịch Thừa không khỏi cười khổ, xem ra đạo đức tu dưỡng lâu như vậy đã tan biến trong khoảnh khắc, sợ là trong lòng cô từ nay về sau, anh chính là một kẻ siêu cấp háo sắc rồi.“Anh biết.” Tô Dịch Thừa cố gắng thay đổi hình tượng của bản thân trong lòng cô.“Thế, vậy anh còn ….” An Nhiên thật sự có phần luống cuống rồi, đỏ mắt nhìn anh, nguyên tưởng là anh là chính nhân quân tử, không ngờ, thì ra là quạ đen giữa ban ngày, đàn ông không có ai không háo sắc!Tô Dịch Thừa bật cười, ôm cô vào ngực, dù cô giãy giụa cũng không buông, nói bên tai cô “Ở lại, anh đảm bảo sẽ không như vậy với em nữa. Thật sự!”“Không cần, tôi muốn về nhà.” An Nhiên nói, thanh âm nghẹn ngào.“Nơi này chính là nhà em.” Tô Dịch Thừa nói.“Tôi —” An Nhiên cứng họng, rồi nhanh chóng mở miệng “Vậy, tôi muốn về nhà mẹ đẻ!”“Không được, cha mẹ vợ sẽ lo lắng, anh vừa nói em không về tối nay rồi, bây giờ đột nhiên em lại trở về, sợ là hai ông bà sẽ phải lo lắng.” Tô Dịch Thừa nói rất hợp tình hợp Nhiên không nói gì, chẳng qua chỉ đỏ mắt nhìn chằm chằm Dịch Thừa có chút mệt mỏi, thở dài, nói “An Nhiên, ở lại được không, anh vừa ngồi trên xe 6 tiếng đồng hồ trở về, thật sự là có phần kiệt sức, không còn sức lực đưa em đi về.”An Nhiên nhìn anh, nhìn ra trạng thái mệt mỏi của anh, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, khẽ nói “tôi tự mình đi về…”Tô Dịch Thừa không nói gì, chỉ nhìn người cứ đứng im lặng một hồi lâu như vậy, An Nhiên thua trận trước, hỏi “anh có phòng khác không?”“Có thư phòng.” Tô Dịch Thừa nói.“Vậy tôi, tôi đi —” An Nhiên muốn nói gì, lại bị Tô Dịch Thừa ngắt lời.“Anh đi thư phòng, nếu em mệt rồi thì đi tắm rửa một chút rồi nghỉ ngơi đi, quần áo trong tủ quần áo, nhưng mà anh không có đồ ngủ của con gái, chỉ có thể làm ủy khuất em mặc áo phông hoặc áo sơ mi của anh.” Tô Dịch Thừa Nhiên nhìn anh một lúc lâu, cuối cùng mới gật Dịch Thừa gật đầu, cũng không nói gì nữa, xoay người đi thẳng ra khỏi căn phòng.
"Mẹ, tới Nhật Bản...... Chú............ Ý nghỉ ngơi, không nên làm việc quá muộn. Chú ý sức khỏe bản thân.." Phương Ái Thanh rất nghịch ngợm đối với mẹ cười dáng đáng yêu tỏ vẻ người lớn làm mẹ Phương nhịn không được bật cười, hoàn toàn không chú ý tới con gái khi nói chuyện, không có phát hiện khi Phương Ái Thanh cùng mình nói chuyện kiều suyễn khác thường, cùng với chất lỏng bên trong đùi chảy xuống trơn trượt dưới ánh mặt trời lập loè nhàn nhạt bạch quang."Mẹ biết rồi "Mẹ Phương ngọt ngào cười cười, đồng thời duỗi tay vuốt ve khuôn mặt con điểm gần sát khuôn mặt Ái Thanh, mẹ Phương tựa như ở trên người cô con gái nghe thấy được một cổ hương khí ngọt nị, như thể sau khi hoan ái mà Phươnghoàn toàn không có để ý, vì Phương Ái Thanh chưa từng quen bạn trai, đúng chuẩn thiếu nữ băng thanh ngọc khiết, trên người sao có thể tản ra hương vị sau hoan ái kia chứ?"Anh con đâu?""Anh sáng sớm đã đi chơi bóng, nói là có buổi huấn luyện......" Phương Ái Thanh đang muốn tìm lí do việc Phương Thừa Cảnh không ở nhà, thì hoàn hảo giọng hắn đột nhiên từ phía sau truyền đến."Mẹ, tìm con có chuyện gì? Con mới đi tập bóng về nên cần đi tắm một chút.." Khăn lông trùm trên đầu, quần áo tùy ý mặc ở trên người, cúc áo cài rời rạc rộng mở, cổ trắng nõn thon dài cùng với lộ ra một khoảng ngực, đều biểu hiện ra người hắn vừa mới tắm Phương phất tay hướng phía con trai cách đó không xa "Tiểu Cảnh, mẹ đi Nhật Bản trong khoảng thời gian này, phiền con chăm sóc em gái một chút, đừng để ai ức hiếp con bé.""Biết rồi mẹ. Mẹ yên tâm đi. Con tuyệt đối sẽ ' chăm sóc' tốt Thanh Thanh"Phương Thừa Cảnh đem theo hàm ý cố tình nhấn mạnh hai chữ " chăm sóc" , nhìn em gái kiều diễm liếc mắt một cái, hắn nhất định sẽ đem em gái trên giường dưới giường chăm sóc thật tốt, tưởng tượng như vậy tức khắc cảm thấy bụng nhỏ có chút xao động."Anh đó. cút đi ~"Ái Thanh ra vẻ hung ác hướng anh trai nhe răng nhếch miệng, trên mặt mang theo nhàn nhạt ngượng ngùng đỏ ửng. càng làm cho Phương Thừa Cảnh nhịn không được sinh ra một loại xúc động muốn hung hăng đem cô ôm vào trong ngực che chở. Ái Thanh phe phẩy tay mẹ không thuận theo nói "Mẹ, anh trai ức hiếp con."Bàn tay Phương Thừa Cảnh xoa loạn đầu em gái, bao biện. "Anh khi dễ ngươi? Vật nhỏ không có lương tâm, anh đối với em tốt như vậy cũng không biết, là ai trước đó không lâu còn nói yêu nhất là anh.""Anh...."Phương Ái Thanh cắn môi, nhớ đến hắn " đối tốt" với mình, mười lăm phút trước còn ở bị hắn dùng cự căn thô to nhét đầy dâm huyệt, hiện tại phảng phất còn có thể cảm giác được nhiệt lượng tràn đầy no căng khi dương vật cắm vào, trên mặt bạo hồng."Còn nói không có? Không được xoa loạn tóc em,...a..a... Mẹ.. Cứu con..anh trai, anh ấy...ức hiếp con "Thiếu nữ vui cười cùng anh trai đùa giỡn, trong lúc nhất thời dịu đi không khí buổi phân ly. Mẹ Phương nhìn nhìn đồng hồ, cười đối với hai con vẫy tay từ biệt. "Tiểu Cảnh, chăm sóc tốt cho em con. Mẹ đi đây, tạm biệt hai đứa" Nói xong, rất tiêu sái lên xe taxi, thẳng đến sân Thừa Cảnh cùng Phương Ái Thanh là song thai chung từ bụng mẹ sinh ra, có lẽ là bởi vì nguyên nhân này, cho nên bọn họ từ nhỏ đến lớn tình cảm đặc biệt tuổi, bọn họ đi nhà trẻ. Phương Ái Thanh lớn lên trắng trẻo đáng yêu, ở nhà trẻ rất được hoan nghênh. Bọn họ cùng mấy đứa trẻ khác chơi trò cô dâu chú rể giả kết hôn. Chỉ cần thời điểm Phương Ái Thanh giả làm cô dâu, Phương Thừa Cảnh sẽ cáu bẳn đem các bé trai khác đẩy ra, một mình ôm lấy em gái." Thanh Thanh là của mình, là cô dâu của mình, lớn lên sẽ gả cho mình" Nói xong, hắn đúng lý hợp tình ở trên mặt em gái hôn một cái. "Em gái à, anh yêu em."Ái Thanh cũng hôn anh trai một cái đồng thời phụ họa nói "Em cũng yêu anh nhất"Mấy cậu bạn muốn cùng Ái Thanh "Kết hôn" bị ngược đến tê tâm liệt phế, sôi nổi ngồi dưới đất tâm đến oa oa khóc Ái Thanh cùng Phương Thừa Cảnh tương thân tương ái lớn lên, giữa bọn họ tồn tại thân mật nhất, từ học được bò đến đi đường, bọn họ mỗi ngày cùng nhau ăn cơm cùng nhau tắm rửa cùng nhau ngủ, thẳng đến một buồi sáng ngày nào đó....Thiếu niên 13 tuổi Phương Thừa Cảnh từ trên giường tỉnh lại cảm giác trên đùi mình có gì đó làm cho ẩm ướt, nhão dính dính, hắn nhìn nhìn em gái nằm ở trong lòng ngực ngủ, sắc mặt có chút rối gái không biết từ khi nào có thói quen khi ngủ hai chân sẽ kẹp thứ gì đó, cho nên bọn họ bồi dưỡng thành hai loại tư thế đối mặt —— hai người chính diện ôm, một cái đùi của hắn để cho em gái dùng hai chân kẹp ngủ. Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
hoan ái mê loạn